Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng – Nguyễn Nhật Ánh
Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh là một trong những tác giả được yêu thích nhất tại Việt Nam với những “truyện thiếu nhi vốn không dành cho thiếu nhi”. Nếu bạn đã lỡ yêu Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ hay Tôi là Bêtô . Đừng bỏ lỡ Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng – Một câu chuyện thú vị nhưng đong đầy bài học nhân văn thông qua lời kể của những chú chó.
Tác giả Nguyễn Nhật Ánh và tác phẩm Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng
Dịu dàng, nhẹ nhàng, ấm áp, đó là cảm nhận của hầu hết bạn đọc với những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Những truyện ngắn không có quá nhiều xung đột hay những chi tiết hồi hộp đến thót tim. Những chuyện về thời cắp sách đến trường, xen lẫn tình cảm gia đình và những rung động đầu đời.
Có người nói rằng, vì Nguyễn Nhật Ánh sáng tác nhiều nên truyện của bác cứ tựa tựa nhau. Dẫu vậy, người đọc mọi lứa tuổi vẫn say mê truyện của bác Ánh. Vì những tác phẩm ấy đưa người ta quay lại những tháng ngày tươi đẹp, dễ chịu của tuổi thơ. Ai trong chúng ta cũng cần để xoa dịu tâm hồn giữa những tháng ngày vất vả của cuộc sống hiện đại.
Ý nghĩa của truyện Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng
Những ai yêu chó chắc hẳn sẽ thấy Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng là một câu chuyện vô cùng xúc động. Hình ảnh chú chó Êmê ngậm giỏ hoa hồng và chạy đến chân ba chị Ni. Giống như hành động tạ ơn của loài chó đối với con người.
“Chó là loài duy nhất trên trái đất yêu bạn nhiều hơn bạn yêu chúng.”
Dù năm chú chó vô cùng nghịch ngợm, đã gây ra vô số rắc rối cho gia đình chị Ni. Họ vẫn yêu quý đàn chó của mình như yêu thương con người. Cảnh cả gia đình ngồi cạnh Pig khi nó trút hơi thở cuối cùng đã lấy đi nước mắt của không ít độc giả.
Tình thân không chỉ được thể hiện dưới người với người hay người với chó. Chúng có thể đánh nhau suốt ngày để giành vị trí đầu đàn. Nhưng lúc cần thiết, chúng vẫn đoàn kết hợp lực lại để chống giặc “ngoại xâm”.
Những bài học trong Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng
Từ câu chuyện của những chú chó, tác giả gửi gắm đến người đọc những bài học hết sức con người.
Góc nhìn của chú chó giúp chúng ta nhìn cuộc đời tích cực hơn. Nhân vật chính trong truyện là chú chó Batô. Không có điểm gì đặc biệt về tính cách, cũng chẳng đẹp mã hay tài năng như anh em cùng trang lứa. Batô chọn cách thu mình lại, ánh mắt trải rộng ra để thấy những điểm đáng yêu và biết ơn cuộc sống này.
Sách cũng giúp chúng ta trân trọng hơn những gì mình đang có. Đoạn văn cuối sách thực sự làm tôi xúc động vì những trải lòng của chú chó Batô:
“Bạn đã bao giờ buồn chưa?
Có phải trên đời có hàng trăm lý do dẫn dắt ta đến nỗi buồn?
Có phải cuộc đời một con người cũng như một con chó? Có hàng trăm lần bị nỗi buồn ném đá? Nhưng không nỗi buồn nào có thể so sánh với nỗi buồn khi ta sắp mất đi một người thân. Đó là loại nỗi buồn không thể giấu vào một góc khuất nào đó trong vỏ não. Nó luôn tan chảy ra và len lỏi vào mọi khe hở trong tâm hồn bạn. Nó khiến bạn không làm gì vẫn thấy kiệt sức từng giờ từng phút từng giây.”
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.